BLOG - THƠ TÌNH

BLOG - THƠ TÌNH

YÊU & YÊU MÃI THÔI THƠ TÌNH TUỔI 18

Thứ Năm, 7 tháng 2, 2019

Tự nhủ

tháng 2 07, 2019 0
Tự nhủ
Tự nhủ lòng, mình phải mạnh mẽ hơn!
Một chút cô đơn, ai chẳng từng nếm trải,
Có nỗi buồn nào theo ta được mãi,
Có hạnh phúc nào trốn chạy cả đời đâu...

Tự nhủ lòng, nếu chẳng phải của nhau!
Chấp nhận thương đau, vui lên mà sống.
Cuộc đời này dài rộng,
Một nửa của mình đợi đâu đó đằng xa.



Tự nhủ lòng, những kỷ niệm đã qua,
Xem tất cả như là điều vô giá!
Dù ngọt ngào, sướng vui hay khổ đau, buồn bã,
Cũng chỉ còn trong dĩ vãng mà thôi...

Tự nhủ lòng, bình yên sắp đến rồi!
Phía sau một ngày mưa là một ngày nắng ấm,
Trút hơi thở nặng nề, cười thật tươi phấn chấn:
"Hạnh phúc à, tớ đợi cậu ở đây!"

Tự nhủ lòng, mình may mắn lắm thay,
Thêm một ngày được sống là một ngày đáng sống!
Cuộc đời này thế mà công bằng lắm,
Biết quý bản thân mình mới xứng đang được yêu.

Tự nhủ lòng, đời đẹp biết bao nhiêu!!!

Du Phong

Gặp lại

tháng 2 07, 2019 0
Gặp lại
Rồi một ngày ta lại sẽ gặp nhau
Tíu tít hỏi chuyện gia đình, con cái
Ôn lại ước mơ khi đầu còn xanh mái
Và chúc mừng những dự định tương lai



Nhưng ta không nhắc khoảnh khắc đã chia hai
Không ôn lại hẹn hò thời xa vắng
Không gợi lại biết bao mùa mưa nắng
Ta đã từng và sẽ ngỡ song đôi

Vẫn nụ cười xưa còn đó ở trên môi
Những cái nắm tay e dè không dám bắt
Vẫn thấy kỷ niệm đầy trong hai đôi mắt
Nhưng vội nhìn sang hàng cây ở bên đường
Ta hỏi thăm nhau những chuyện đời thường
Và không nhắc những ngày xưa yêu dấu
Đáng lẽ ta giờ có chung con cháu
Chung một chuyện đời không phải kể thành hai…

Trần Anh Khôi

Sẽ có lúc

tháng 2 07, 2019 0
Sẽ có lúc
Rồi ta sẽ nhớ và quên đi ai đó
như một lẽ tự nhiên cần có trong đời
như khi tất thảy những giọng nói,tiếng cười
đều sẽ có lúc bình thường như mọi thứ

Rồi sẽ có lúc bình yên trong hơi thở
khi những đợi chờ nhòa nhạt thành không
ta lại thấy mình đi,đứng giữa đám đông
vẫn bình lặng như những con người khác

Thời gian làm nhiều điều phai nhạt
chẳng có gì mà phải phủ nhận thêm
có nhiều thứ cất giữ bởi lặng im
im lặng mãi đến sau này vẫn vậy



Có nhiều thứ khó thỏa lòng thật đấy
chúng ta chẳng bao giờ được như những cái cây
hay bay như những ngọn gió,đám mây
giản đơn và phó mặc

Rồi có lúc chúng ta phải thở khẽ tiễn giấc mơ không thật
không chắp bàn tay cầu khấn những nhiệm màu
phải học cách mỉm cười,bình lặng trước nỗi đau
và tự nhủ “chắc ngày sau sẽ khác!”

Rồi có một lúc phải quên một bài hát
những lần nghe sau chẳng day dứt,cồn cào
chẳng biết tất thảy bình yên tự khi nào
như một thói quen đã mất vào dĩ vãng

Chúng ta vẫn phải đi qua năm tháng
vẫn phải vui buồn như một lẽ hiển nhiên
vẫn mong tìm được những phút an yên
giữ lại chân tình hiền ngoan sau giông bão

Rồi chúng ta sẽ phải học cách nhớ-quên mà không cần ai dạy bảo
vì cuộc đời nào rồi cũng đến lúc phải thế thôi
chúng ta chẳng thể nào biết trước được buồn,vui
nhưng có thể chọn cách bước qua
và rồi nhớ
hay rồi quên đi hết!

September Rain 

Không đành lòng quên

tháng 2 07, 2019 0
Không đành lòng quên
Có những điều chẳng thể đặt thành tên
Nên em không biết nên quên hay nhớ
Anh như bóng mây thoáng qua em một thuở
Không xa lạ nhưng cũng chẳng yêu thương

Không là tình nhân chẳng phải bạn bình thường
Chông chênh nơi lằn ranh mỏng mảnh
Nụ cười anh ấm mà sao trái tim giá lạnh
Nhốt em vào chật chội những xót xa



Đâu còn gì ở giữa hai chúng ta
Ngoài dư âm ngày xưa đắng đót
Đắng tới tận vào giây phút chót
Em mới biết chưa khi nào mình thuộc về nhau

Chiều hoàng hôn anh quay lưng bước mau
Bỏ mặc em đứng khóc cùng con phố
Bỏ mặc em cố gắng tự dành dỗ
Mặc em an ủi tất cả sẽ qua nhanh

Có nỗi đau lẩn khuất mang tên ”Anh”
Vẫn hoài ẩn hiện sau bao năm tháng
Em đã dặn mình rằng: chẳng đáng
Vậy mà… không đành lòng quên một kẻ vô tình.

Song Nhi

Thứ Tư, 6 tháng 2, 2019

TẾT XA NHÀ

tháng 2 06, 2019 0
TẾT XA NHÀ
Tết năm này con không về mẹ ạ
Chắc xóm mình cũng nhộn nhịp phải không?
Nồi bánh chưng chỉ có mỗi mẹ trông
Chắc mẹ buồn và nhớ con nhiều lắm

Con cũng buồn khi Tết mà đi vắng
Thèm chiếc nem, với thịt mỡ, dưa hành
Được quây quần bên nồi bánh chưng xanh
Thèm giao thừa năm nào vang tiếng pháo

Thèm bữa cơm ngày ông Công, ông Táo
Bận dọn nhà những cũng rất là vui
Tết xa nhà, con thèm lắm mẹ ơi
Nhưng thèm nhất, là gia đình mẹ ạ


Tuy ở đây, cái gì cũng đủ cả
Thiếu cái gì thì mình có thể mua
Nhưng con thèm những tiếng nói, cười đùa
Bên bữa cơm của gia đình mẹ ạ

Cả một năm sống bon chen, hối hả
Con cũng thèm một cái Tết đoàn viên
Thèm được về thành đứa trẻ ngoan hiền
Được mẹ mắng như ngày còn thơ bé

Nhưng mẹ hãy an tâm đi mẹ nhé
Con lớn rồi, tự biết cách chăm lo
Cả nhà mình cứ ăn Tết thật to
Năm tới về con ăn bù mẹ ạ

Con xin lỗi, Tết này con xa nhà..

Lam San

EM SẼ QUÊN NHƯ EM CHƯA TỪNG NHỚ

tháng 2 06, 2019 0
EM SẼ QUÊN NHƯ EM CHƯA TỪNG NHỚ
Em sẽ quên như em chưa từng nhớ
Bởi đợi chờ có nghĩa lí gì đâu
Giấc mộng nào chẳng cần một lần đau
Để thức tỉnh… buông nhau trong vỡ nát.

Ở ngoài kia sóng vẫn ru bờ cát
Con sẻ nâu vẫn chờ thoáng giao mùa
Phố vẫn hát như chưa từng thôi hát
Chỉ riêng nhịp đi về đã khác với ngày xưa.



Đừng nhắc chi về những buổi chiều mưa
Khi lòng quên và dặn tim thôi nhớ
Người đã đi, ta cũng không về nữa
Phố chuyển màu
làm vụn vỡ
vần thơ…


Ngọc Anh

Thứ Ba, 5 tháng 2, 2019

GIÁ MỘT LẦN ANH ĐỨNG ĐÓ CHỜ EM

tháng 2 05, 2019 0
GIÁ MỘT LẦN ANH ĐỨNG ĐÓ CHỜ EM
Giá một lần anh đứng đó chờ em
Nơi cuối con đường ta từng hò hẹn
Góc phố thân quen chiều nay nghèn nghẹn
Bởi thiếu rồi bóng dáng một người qua.

Giá mà em đừng yêu đến thiết tha
Đừng biến tim mình trở thành gác trọ
Đón người vào rồi người đi bỏ ngỏ
Vẫn ngóng chờ trở lại ghép tròn đôi.



Giá mà không nhau tim chẳng mồ côi
Con đường vắng, mưa chiều không ảm đạm
Không rùng mình sợ gió lùa thê thảm
Vội vã kiếm tìm để chỉ chạm khoảng không.

Giá mà cuối đường không có ngày Đông
Ngày Thu qua rồi mùa Xuân liền tới
Giá mà em đừng nặng lòng đứng đợi
Gom mây trời trong chới với niềm đau!

Dã Quỳ