Với xót xa đầy vơi trong đáy mắt
Em hoài nghi nỗi đau này chẳng thật
Nhưng không thể một mình mãi chật vật với hoang mang
Nhật ký này em bỏ lỡ một trang
Của ngày hôm nay mà mọi khi anh là người duy nhất
Anh đâu hay Mặt trời lên em mải mê, tất bật
Khi đêm tràn, em vụng về giấu nhẻm những lo toan

Chắc em chẳng thể nào làm một đứa trẻ ngoan
Khi mãi đem niềm vui của mình đặt lên môi người khác
Vơ vào lòng những đắng cay, mặn chát
Ôm một mình vụn nát những niềm tin
Em thấm rồi khi những thứ chẳng phải của em
Dù có cố gắng đến yếu mềm cũng không bao giờ dành được
Nhưng mọi thứ một khi được định mệnh là của mình từ trước
Buông bỏ thế nào cũng sẽ mãi ở trên tay
Chuyện chúng mình thôi cứ dừng lại ở đây
Đừng để mọi cố gắng của hai ta bỗng trở nên thừa thãi
Khi mình chẳng thể nào yêu thương nhau được mãi
Thôi đành trả nhau về với nỗi nhớ của hôm qua.
Nguyễn Hải Nhân
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét