Gắng gượng hoài tôi sẽ ngã mất thôi
Những ngày dài buồn tẻ vẫn cứ trôi
Chỉ mình tôi giữa đơn côi cô độc
Người lạ ơi ! Tôi như một kẻ ngốc
Bước lạc đường và sống quá chênh vênh
Cuộc đời tôi gắn liền với lênh đênh
Vẫn một mình, và chưa từng hạnh phúc
Người lạ ơi ! Tôi cũng thèm một lúc
Được tựa vào... Vai ai đó ngủ thôi
Bỏ mặc hết những nghĩ suy cứ trôi
Một lần thôi, tôi ước mơ như thế
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhs9JOW_wIYkYWgbQcqoFVxzHuyhbzXcdqfSke5RnfxsczLxUXJfIFGtZfIZGeZtV5huFQPmu8pjn3Jp8pWMi06sKXliqCweE3gvvp5Rgkmm-YAtB2TSIqH9HFaEyAk6Iv4RIkGOHV0miW4/s640/nguoi-la-oi.jpg)
Người lạ ơi ! Những bon chen bộn bề
Ở ngoài kia chỉ mình tôi ôm lấy
Có đớn đau, có tủi hờn đến mấy
Cũng chẳng ai, chẳng có ai vỗ về
Người lạ ơi ! Sao tình yêu lại thế...?
Tôi thật lòng nhưng chẳng nhận được chi
Người ta đến, người ta hứa những gì
Tôi đều tin... Nhưng họ không làm được
Người lạ ơi ! Đừng vội vàng chân bước
Dừng lại đây, nghe tôi kể ưu phiền
Vài phút thôi nói cười thật tự nhiên
Để tôi thấy, rằng mình không cô độc
Người lạ ơi... Tôi thật sự muốn khóc !
Vô Hối
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét