Em tiếc những xuân thì không còn ở lại
Ngày ấy em trao anh yêu thương ngây dại
Hương vẫn nồng sao sắc rủ tàn phai?
Chắp vá làm sao cho trọn hết hình hài
Khi nỗi nhớ trong em lại hiện về rối rắm
Đôi môi gọi tên, bàn tay cần cái nắm
Mà mảnh hồn sầu vẫn thắm những vệt đau

Từ bận nào rồi, em biết mình mất nhau
Khi gốc cau bên nhà chim thôi về xây tổ
Hoàng hôn vắt cạn nỗi bi ai loang lổ
Chạm trổ lên mảnh đời màu khắc khổ đau thương
Anh giờ bên ai say đắm mộng uyên ương
Còn nhớ nữa không câu hẹn thề ngày ấy?
Có bao giờ một giây anh chợt thấy
Kỉ niệm ngày xưa bỗng nuối tiếc ùa về?
Nguyễn Phương Trâm
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét