Run rẩy mưa phùn cánh hoa trắng xóa
Phố cổ miên man đường về xao xác lá
Bước bâng quơ chợt nhớ bóng một người
Sưa mỏng manh như tuyết giữa trời
Em bé nhỏ tan vào trong mùa ấy
Trong vắt tháng ba mắt huyền lấp láy
Muốn khóc dịu dàng cho buổi ấy đầu tiên
Anh lang thang mùa gió đã bao miền
Có mùa hoa làm lòng anh thanh thản
Có mùa hoa cháy bừng lên cơn khát
Nhưng mùa hoa Sưa dịu đến nao lòng
Phố Hà Nội lắng những thăng trầm
Có phải hoa Sưa chút hồn sót lại
Cô gái nhớ tình lang mùa qua mùa chờ mãi
Khóc một mình nước mắt hóa thành hoa
Rồi có một ngày anh phải đi rất xa
Mỗi tháng ba về tuyết bay giữa lòng Hà Nội
Em có chờ không chiều nghiêng nghiêng gió thổi
Nếu anh thêm một lần… lỡ hẹn với hoa Sưa…
Lê Thủy Tiên
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét