Mệt quá rồi tôi cần chỗ dừng chân
Không ồn ào cũng chẳng bâng khuâng
Chỉ một mình với cô đơn là đủ
Gửi cô đơn một nụ cười đã cũ
Bạn của nhau đã quen thuộc quá rồi
Trong bóng đêm cùng tôi ngồi trò chuyện
Tôi cùng bạn lặng lẽ ở bên nhau
Gửi bóng đêm lời chào bằng điệu nhạc
Tiếng du dương bỗng lạc tận chốn nao
Chỉ vọng về là tiếng gió lao xao
Cùng hồi ức năm nào thời để nhớ

Gửi hồi ức ngày xưa tôi còn nợ
Nợ chữ tình cùng thương tổn tôi trao
Nợ lời xin lỗi cùng câu nói không sao
Cho khoảnh khắc đôi tay mình xa mãi
Gửi đến anh những vấn vương còn lại
Sau cuộc tình tồn tại cùng tàn tro
Sau thương nhớ cùng suy nghĩ âu lo
Sau tất cả chỉ còn mình tôi nhớ
Gửi bóng mưa ngày xưa cùng nhịp thở
Là bình yên, là mơ mộng qua rồi
Là con tim đã qua thuở bồi hồi
Còn thương nhớ dù yêu thương đã hết.
V.Yết Ngôn
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét