Để tình anh bỗng chốc hóa tro tàn
Như hoa gạo rực đỏ một phím đàn
Buông một tiếng giữa muôn vàn tiếng gió
Cây hoa gạo giữa cánh đồng trước ngõ
Vẫn con đường tuy nho nhỏ thân quen
Dưới gốc gạo chẳng hoa cỏ bon chen
Vẫn một mình chẳng ai ghen ai tức
Hoa gạo rơi là lòng anh rạo rực
Đã xa nhau một ký ức học trò
Ngày hai đứa mũi vẫn chảy thò lò
Dắt nhau đi nhảy lò cò đến lớp
Có những lúc cành gạo che tia chớp
Đôi chim non ngơm ngớp ở cành cao
Cành khẳng khiu khoe dưới ánh trăng sao
Lọt vào mắt khi em chao nón lá

Ký ức ngày nào sao mà nhớ quá
Anh nhớ em khi đôi má ửng hồng
Anh ước mơ mình là vợ là chồng
Mà em chẳng dành tình nồng chờ đợi
Để hôm nay anh nhớ em vời vợi
Chờ hoa rơi anh vẫn đợi em hoài
Nhưng đời em cuộc sống đã an bài
Nay chỉ đợi hoa gạo rơi anh ngắm
Hoa gạo ơi sao sắc màu đỏ thắm
Để tình trôi xa vạn dặm người ơi
Ký ức xưa đang găm ở giữa trời
Và rơi xuống giữa đường đời sâu thẳm.
Cẩm Chi Châu
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét