Người có thích tôi không
Khi người không dám nói
Mà giữ tận đáy lòng.
Làm sao tôi biết được
Người có yêu tôi không
Khi mà người hờ hững
Dù tỏ mình nhớ mong.
Làm sao tôi biết được
Nếu người chẳng nói ra
Có khó gì đâu nhỉ
Một tiếng “yêu” thôi mà.

Thích là phải thật thà
Nói rằng thương, rằng nhớ.
Còn không yêu thì chớ
Giả là nhớ là thương.
Cuộc sống quá vô thường
Thời gian trôi vùn vụt,
Nên đừng giấu để tụt
Yêu thương lại phía sau.
Người có nói gì đâu
Nên sao tôi biết được:
“Nhớ mong kia chân thật
Hay ngộ nhận… người ơi?”
Ngọc Anh
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét