Rằng cuộc đời nhiều lọc lừa dối trá
Đến con tim yêu cũng mệt nhoài té ngã
Chỉ nhận về là cay đắng với xót xa
Đến cuối con đường em chẳng thấy lối ra
Bế tắc chẳng ngã ba để em chọn lựa
Cuộc sống màu hồng giờ đâu còn nữa
Em mệt mỏi rồi tim cũng chồng chéo vết thương

Trong đêm tối cô đơn em nhớ anh đến nghẹn cả tim hường
Đưa tay lên môi em tự xoa vết đau đang thương tổn
Muốn nhắm mắt ngủ dài nhưng lệ sầu cứ thi nhau về bận rộn
Em kiệt sức rồi em mặc kệ gió mưa tuôn
Người nơi đâu sao bỏ mặc em với những nỗi buồn
Trong phút giây này em mới biết hồn mình chết lịm
Nhớ anh nhiều mà anh nào có biết.
Cứ mãi vô tình làm tan nát trái tim em.
Trà My
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét