Cành phượng vỹ cũng thôi khoe sắc đỏ
Anh không còn đi trên con đường ngược gió
Em cũng chẳng về nơi đó dẫu chỉ để hoài mong
Tháng sáu qua rồi vạt nắng cũng chông chênh
Năm tháng tàn phai trên màu xanh sắc lá
Rồi cuối cùng hai chúng ta cũng trở thành xa lạ
Không nỗi nhớ nào
Không còn nhắc tên nhau

Có khoảng nắng xa xưa nghiêng góc phố nhạt màu
Anh có chắc trái tim mình chưa vì em mà khóc
Em từng kể với biển về anh của những ngày xa lắc
Cũng chỉ để tự mình nghe, tự giông gió và cũng tự an bình
Tháng sáu qua rồi em để yêu thương cho chính cuộc đời mình
Anh phải buông xuống một nỗi niềm hôm ấy
Những nhung nhớ xa xưa dẫu khắc ghi vẫn mãi là như vậy
Chẳng thể xoay ngược chiều trả lại chính tên nhau
Anh có đi tìm
Tháng sáu...
Cũng chẳng thể về đâu...
Nguyễn Thị Bích Thoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét