Như bao người hay nói
Chỉ biết nhớ anh khi hết ngày mệt mỏi
Khi bắt đầu một ngày ,
khi hết cả giấc mơ …
Em muốn làm cơn mưa
Đến bất chợt ,anh bàng hoàng hạnh phúc
Em sẽ cười vui hơn những giọt nước
Xoa dịu mắt cay !
Em chẳng thích làm gió heo may
Vì mùa thu mình chia tay nhiều lắm
Vì em sẽ buồn, anh chìm trong im lặng
Nên em làm nắng vàng bên khung cửa màu xanh

Em chẳng đẹp xinh, chẳng có gì cho anh
Ngoài đôi bàn tay nắm tay anh đến cùng trời cuối đất
Nhưng mà thôi, nghe thành to tát
Em sẽ ngồi chờ trước bậc cửa nhà anh
Dù biết rằng mưa bão chẳng qua nhanh,
Những con đường cứ xa nhau thêm mãi…
Chỉ xin anh khi dừng chân đứng lại
Hãy tin vào điều kỳ diệu ngày xưa,
Người con trai đến từ những cơn mưa
Và cô gái từ những điều tưởng tượng,
Một cái tên giản dị
Có đôi lần anh nhắc lại trên môi ?
Vòng tay gần đây sao đã thấy nghìn dặm xa xôi ?
Lại cuộc chia tay không biết ngày gặp lại
Tất cả xa rồi sao em còn mơ mãi ?
Có lẽ vì anh cũng nhớ về em !
SƯU TẦM
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét