Đỏ mắt nhìn tạm biệt những ngày qua...
Bồi hồi nhớ, trong cảm xúc vỡ òa
Thân thuộc quá nơi này là kỷ niệm
Tiếng trống trường vọng từ đâu chợt đến
Giờ chia tay sao lưu luyến lạ lùng
Bạn mình ơi! Nơi ấy ta đã từng
Nắm tay nhau lạc vào vùng không tuổi
Ta bồi hồi chia tay mùa phượng cuối
Tiếng ve kêu mà biết nói điều gì
Cứ ngập ngừng chẳng cất nổi bước đi
Cánh con trai cũng thầm thì, rơi lệ

Đứng cạnh nhau sao thấy buồn đến thế
Đi không đành, ngoảnh lại sẽ buồn hơn
Ai cứ trách phượng không biết dỗi hờn
Giờ mới thấy hoa nhuốm màu nỗi nhớ
Phút miên man ngập ngừng như hơi thở
Nhưng mùa thi đang đến...cứ rất gần
Học cùng lớp phút cuối mới thành thân
Giờ chia tay trao nhau dòng lưu bút
Viết gì đây mưa trong lòng bất chợt
Đến thật rồi, mùa phượng cuối rồi ư?
Phan Tình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét