Quên quá khứ tháng năm ta từng có
Còn tôi thì thật khó để buông bỏ
Ký ức nào... Mình hạnh phúc bên nhau
Thời gian trôi có lẽ cũng nhạt màu
Hình dung tôi chắc người không còn nhớ
Một thời từng, xem nhau như hơi thở
Nhưng một ngày ta bỗng hóa người dưng

Con đường kia những kỷ niệm đã từng...
Nay nhạt nhòa, chỉ còn xác lá rơi
Người theo ai giờ đã đến một nơi
Nơi ấm êm chỉ có người hạnh phúc
Tôi nơi đây, dìm mình trong cảm xúc
Cố quên người mà chợt thấy nhói đau
Biết quên sao những ngày tháng bên nhau
Bao hứa thề tương lai ta ngày ấy !
Thôi ký ức, hãy ngủ yên đi vậy...
Người xa rồi ta còn nhớ làm chi ?
Có đớn đau, có xót thương làm gì ?
Người ta giờ cũng đâu bận tâm nữa
Một chiều buồn ! Và trong lòng đổ mưa...
Vô Hối
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét