Yêu thương mong manh mà đời sao trắc trở
Có những lúc em nghe nước mắt rơi vụn vỡ
Và cứ ngỡ mình chẳng thể gắng thêm.
Em phải làm gì để cảm thấy ấm êm
Chẳng nghĩ gì thêm ngoài người yêu thương nhất
Chẳng bao giờ sợ đôi tay lạc mất
Ngay cả những ngày đang rất rất bình yên.

Em phải làm gì để sau phút đầu tiên
Lời nguyện ước ngàn sau luôn ở yên trong lồng ngực
Dù anh đi mọi phương trời, nhớ thương vẫn luôn còn thức
Vẫn giữ ký ức hồng hào về người con gái chỉ biết yêu.
Em phải làm gì, phải cầu nguyện bao nhiêu
Để những điều ước kia trở thành hiện thực
Sao có lúc em thấy mình bất lực
Giữa dòng đời quá đỗi những đua tranh.
Như thế nào làn hạnh phúc đây anh.
Lê Hồng Mận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét