Vờ quan tâm rồi ơ hờ bỏ mặc
Để lại em chỉ một mình gom nhặt
Chút ngọt ngào trong hai tiếng:
...“Rất thương!”...
Em không cần một người nói nhớ mong
Nói vấn vương qua đôi dòng tin nhắn
Lại không chọn tưởng tin đủ cho em gửi gắm
Sau tất cả yếu mềm của ký ức hôm qua.

Em không cần một cuộc sống xa hoa
Xe đẹp, nhà cao, bữa cơm chiều lạnh lẽo
Mỗi đêm về một mình em quạnh quẽ
Bên bốn bức tường…đón đợi…chút vầng dương…
Em chỉ cần một người giữa bão giông
Siết chặt tay em: “Anh đây rồi, đừng sợ...”
Hạnh phúc giản đơn đến từ điều rất nhỏ
Là lúc yếu lòng có ai đó cạnh bên!
Em chỉ cần một mái ấm bình yên!!!
HànVũ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét