Đo dọc, đo ngang vào tâm hồn của họ
Cuộc sống này bao tính toan, mặc cả
Không đáng sợ bằng những giả dối, tị ganh!
Con biết làm gì hết đêm tối lặng thinh?
Biết tìm đâu một bàn tay thật lòng cho con nắm
Con người với nhau, Mẹ ơi con sợ lắm
Trước mặt tươi cười...đâm một nhát sau lưng...

/> Con biết nói gì cho trọn kiếp đa mang
Cho trái tim đơn côi...
Cho phận người viễn xứ
Khi con quá ngây ngô mặc đời xô con ngã
Rồi ngác ngơ đứng giữa ngã ba đường...
Con muốn chạy về ngôi nhà nhỏ thân thương
Sà vào mái tóc mây, tựa đầu vào lòng Mẹ
Con muốn chạy về nơi làng quê bé nhỏ
Ôm chặt yên bình, con khóc nhé... Mẹ ơi?!?
Hàn Vũ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét