Để tạm quên đi muộn phiền nơi đất khách
Để được hít căng hồn quê trong sạch
Để được nghe tiếng gà gáy mỗi sớm tinh sương.

Con đã đi...
qua mấy nẻo đường
Mới chợt nhận ra chỉ có quê hương là yên bình nhất
Không có lọc lừa, hơn - thua - được - mất
Không có tị hiềm, tất bật lẫn bon chen!
Chẳng phải bận tâm phú quý hay sang hèn
Chẳng phải đua chen giữa dòng đời hối hả
Nếu một mai đường đời con quỵ ngã
Nơi có thể trở về...
là đất mẹ quê cha!
Huân Trần
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét