NGƯỜI ĐÀN BÀ SAU BÃO - BLOG - THƠ TÌNH

YÊU & YÊU MÃI THÔI THƠ TÌNH TUỔI 18

Thứ Sáu, 27 tháng 7, 2018

NGƯỜI ĐÀN BÀ SAU BÃO

Có những ngày cảm giác mình như một bông hoa trong bão tả tơi
Đứng Giữa cuộc đời cô đơn với bao trách hờn tủi nhục
Lúc đớn đau yếu mềm là lúc
Người bên mình lần lượt quay lưng...

Có những ngày khóe mắt rưng rưng
Rồi tự lau khô tự nhủ lòng mạnh mẽ
Bước đi trong bão giông bằng đôi chân lặng lẽ
Tự xoa dịu lòng mình trong cả xót xa

Có những ngày bỏ lại đằng sau kỷ niệm hôm qua
Để bước trên thành phố xa hoa đầy lạ lẫm
Kẻ không nhà bước đi thật chậm
Mà dòng chảy ngoài kia nhanh đến không ngừng.




Có những ngày đi qua những cơn mơ.
Ta nhận ra mình không còn nhỏ bé
Muốn sống trầm lặng hơn trong trái tim người mẹ
Xây một ngôi nhà đủ để thương con.

Ta hiểu đàn bà sinh ra là để héo hon
Là để lo cho những đứa trẻ có duyên gọi mình là mẹ
Là để yêu thương những linh hồn nhỏ bé
Xây bình yên nơi ai đó trở về.

Người đàn bà đi qua nỗi tái tê
Lại muốn yêu con nhiều hơn như sự đắp bù ký ức...
Sống trầm lặng trong cuộc đời rất thực
Học cách đi qua cay đắng một mình.

Người đàn bà sau giông bão sẽ hồi sinh
Sau những thất vọng về cuộc đời lại khát khao được sống
Xây dựng thương yêu bằng ánh nhìn thật rộng
Để con thơ không tủi... PHẬN ĐÀN BÀ.


(Nghinh Nguyễn)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét