em đã thôi hoang mang với những điều xảy đến
em hiểu được rằng, âu cũng là duyên phận
yêu thương đến nhường nào,
duyên chưa đủ, phận chưa đầy,
thì mình cũng đành thôi.
Mình là người cũ của nhau rồi,
sao em vẫn còn thương?
kí ức đậm sâu kia, em vẫn còn giữ lại
rồi ngày mai, hay sau này, hay là mãi mãi
em sẽ quên tất cả đi hay cố chấp giữ gìn…

Mình giữ sự lặng thinh
kể từ ngày chúng mình chia lối đi thành hai ngã
nhưng trong thật tâm, em sợ giữa dòng đời hối hả
anh không biết được rằng, em vẫn còn rất thương.
Khoảng trời yên bình của chúng mình vẫn còn đó,
nhưng thời gian phủ bụi mờ, lấm lem
cuộc sống anh bây giờ có bình yên như lời mình đã hứa?
em không buồn thêm nữa
vì mình đã chọn bước về phía không nhau.
Tâm Di
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét