Khi những nỗi đau không làm đau ai nữa
Chỉ Buồn thôi bởi những câu vội hứa
Lại là mây, là khói... cuối chân trời
Có thể một ngày nước mắt sẽ thôi rơi
Em thôi khóc cho những điều đã cũ
Chỉ vầng trăng còn dại khờ ấp ủ
Chút nồng nàn hương hoa sữa thơm đưa

Có thể một ngày trong câu hát em ca
Điệp khúc cuối chẳng còn tha thiết nữa
Đàn thôi buông những phím sầu lần lựa
Hát cho chồng hay gửi tới người xưa?
Có thể một ngày em đứng dưới cơn mưa
Con đường cũ với đôi điều kỉ niệm
Thì bước chân xin em đừng đong đếm
Chuyện chúng ta... phố bảo... dở dang rồi...!
Hữu Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét