Cũng có những người đàn bà chỉ để ngắm nhìn mà chẳng thể ngỏ lời yêu
Bởi còn phải giữ lại cho ta chút gì đó dẫu có ít hay nhiều!
Rồi giấu vào tận thẳm sâu và xem như là điều bí mật.
Nhưng...
Cũng giống như bất cứ cánh cửa nào, cũng có lúc đóng, lúc khép hờ khi rộng - chật
Nên lòng ta nhiều lúc cứ thẫn thờ
Trong thế giới của chính mình mà còn cảm thấy bơ vơ
Thì tránh khỏi sao ngoài kia không thấy đời hụt hẫng!

Rồi lại quay về tự an ủi bản thân trong cái thế giới riêng bất tận
Và cho đó là lẽ sống lẫn niềm vui
Đôi lúc có thể yếu lòng nhưng chẳng thể buông xuôi
Lại tiếp tục nấng nuôi để chia đều cảm xúc.
Một cho thế giới hữu hình đầy quanh co, gấp khúc...
Và cho cả cái thế giới vô hình mà hun hút, thẳm sâu
Hai thế giới này cứ tồn tại song song mà chẳng thể cắt nhau
Càng không thể vẹn tròn dù cho ta có dành trọn cả quãng đời sau để mà đi góp nhặt.
Vậy mà cứ mặc gió mưa hay ngày tàn nắng tắt
Ta vẫn cứ miệt mài
quay quắt...
với thời gian!
Huân Trần
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét