Và anh cũng già rồi
Vì sao mình cứ mãi
Đẩy nhau về xa xôi.
Muốn một lần anh hiểu
Em yêu anh nhường nào
Nhưng vì lòng ương bướng
Em một mình xót đau
Đã bao lâu rồi nhỉ?
Mình quên cả hẹn hò
Phố đông người qua lại
Sớt chia cùng âu lo

Anh quên ngày kỉ niệm
Em quên cách đợi chờ
Mình quên lời hẹn ước
Cùng bước về giấc mơ
Anh nghĩ điều to lớn
Bao nhiêu sự trên đời
Em đàn bà nông nổi
Mắt giấu buồn xa xôi
Ngày mai anh về nhé!
Đưa em về phố xưa
Để buồn em trôi hết
Lặng thầm vào cơn mưa.
(Nghinh Nguyễn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét