Tưởng rằng đâu là duyên nợ cả đời
Có ngờ đâu một hôm người đổi khác
Biến ta thành một kẻ rất chơi vơi

Ta từng nghĩ người yêu ta thật dạ
Cũng như ta yêu cả sinh mệnh này
Nào hay đâu người lọc lừa, dối trá
Riêng mình ta ôm trọn nỗi đắng cay
Người đã đến như là một cơn gió
Cho ta mang vết thương suốt cuộc đời
Ta vẫn sống như là loài hoa cỏ
Vẫn vươn mình dù bị người bỏ rơi...
Tiểu Tử HK
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét