Anh thấy cô đơn qua bàn tay nhỏ
Chẳng hiểu vì sao thừa thãi lạ lùng
Mùa thu quá nửa, yêu thương đã vơi
Mình yêu nhau đi tháng Mười thôi đợi
Bỏ lại nỗi buồn chuỗi ngày giông tố
Dắt em qua chốn đông người trên phố
Để bàn tay nắm chặt một bàn tay

Tháng Mười về cho mùa thu gió lạnh
Lá vàng xào xạc, nắng nhẹ trời xanh
Yêu em qua thu đông sang xuân về hạ đến
Bốn mùa luân chuyển hai đứa kề bên
Chúng ta bên nhau qua mấy mùa thu em nhỉ
Mà sao chẳng một lần được gọi người yêu
Này em, anh tỏ tình rồi đấy nhé
Tháng Mười rồi mình hẹn hò đi em.
(Giang)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét