như trái tim trở về vạch bắt đầu
như thời khắc từ khi chưa gặp gỡ
như đoạn tình không đi trọn được lâu.
có lạ gì đâu khi con người thù hận
chứng tỏ thương từng dốc hết cả lòng
mà mấy kẻ bao dung không hờn giận
thì thế nào đời cũng nhẹ, xanh trong.
có lạ gì đâu khi chính mình cũng khác
đâu có ai giữ mãi sắc hoa hồng
lửa trăm ngọn rốt cuộc rồi cũng tắt
thương vô cùng chỉ còn lại số không.
có lạ gì đâu khi tình yêu cũ kĩ
chắc mỗi người sống riêng một giấc mơ
lũ ve dế nỉ non sầu rên rỉ
còn hai ta cứ im lặng như tờ.
Cung đường lạ lẫm ta sẽ tới
dẫu có một mình cũng phải đi
người kia vui vầy bên duyên mới
ừ quen đi em,
có lạ gì ?!
Nguyễn Ngọc Sang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét