Về buổi trễ bữa cơm chờ, Bố đánh
Thấy lại những hân hoan của kẻ luôn đợi bánh
Đi chợ về Mẹ phần, vẫn cho riêng ...
Tuổi thơ tôi ăm ắp những nỗi niềm
Chiều lên đồng cỏ Mẹ kể về xa, về phố ..
Lúc lắc lưng trâu nghĩ đến bóng đèn rực đỏ
Sẽ khác sao với đêm hắt đèn dầu ...
Năm tháng trôi như thể phép nhiệm màu,
Tôi thấy mình lớn lên từ dáng hình, nhịp thở
Cánh ve khóc trong mưa mà bản thân bỡ ngỡ
Giọt nắng nào ướt nhịp trống xưa - nay ...

Xin một lần về lại nắm đôi tay
Đỡ tôi dậy khi ngã chòng quèo cạnh vòng quay xe đạp
Vết trầy nào vẫn hằn lên bản nháp
Của tháng ngày theo chua chát xé đi ...
Lúc màn mưa giăng lối nhỏ thầm thì,
Màn đêm bỗng tan hoang vì tiếng sấm
Được ngồi cạnh những người thương bên mâm cơm ấm
Hạnh phúc ngập tràn trao những gắp thức ăn vơi ...
Cho tôi xin một lần, xin nhé, tuổi thơ ơi!
Ôm trở lại ngược trời thương ý niệm
Thả xúc xắc quay tròn theo sắc tím
Sáu mặt đời lắc cắc bước chân đi ...
SƯU TẦM
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét