Hay thong dong giữa đời
Cuộc đời như phép lạ
Ta gần lại muốn trôi
Đi về phía xa xôi
Ta mơ về thực tại
Cuộc đời ta vụng dại
Cứ mơ hoài xa xăm

Được - mất ... bấy nhiêu năm
Ta mang theo khăn gói
Một mình ta trơ trọi
Như vết hằn qua mây
Ta hỏi gió với mây
Rồi đi tìm giông bão
Vượt muôn trùng quỹ đạo
Hoá thiên thu mất rồi
Ta như trẻ mồ côi
Ngồi bên thềm cỏ lạ
Ta tìm ta - khờ dại
Giữa cuộc đời - trăm năm.
Hạnh Quyên
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét