Ngày mai, ngày kia, ngày hôm nào cũng vậy
Cuộc sống không em chênh vênh như thế đấy
Anh còn thương mấy cũng đã hóa người dưng
Thời gian lặng lẽ anh sống trong lưng chừng
Mệt mỏi hiện tại và buồn đau quá khứ
Để quên đi em, anh đã làm mọi thứ
Nhưng cố thế nào! Em vẫn mãi trong tim

Đằng sau lạnh lùng, và sau sự lặng im
Là bao nhớ nhung bao buồn phiền mệt mỏi
Muốn cầm điện thoại, nhắn một tin để hỏi
"Em thế nào rồi, bình yên không cô gái?"
Chúng ta lạc nhau lần này là mãi mãi
Biết là hết rồi, nhưng sao vẫn xót xa
Có đêm giật mình trong cơn mê vội vã
Chợt thấy em về, chợt thấy mình bên nhau
Lý trí nhiều lần tự kìm nén nỗi đau
Bảo rằng con tim... "Mày quên đi, đừng nhớ!"
Sao cứ nặng lòng, cứ tự mình trăn trở
Cô ấy đi rồi! Cô ấy chẳng bận tâm.
Vô Hối
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét