Thấy bóng mẹ hằn in trong những ngày nắng cháy
Thấy mồ hôi cha rơi thành từng dòng chảy
Mặn đắng đất đen để ngọt lúa mùa.
Con đi dọc tháng bẩy có gió mưa
Trời oán trách chi nổi cơn giận dữ
Mẹ vẫn đồng xa, nơi vừa nắng lửa
Cha chẳng kịp về, mưa trú ở đâu?

Con đi dọc tháng bẩy đã bao lâu
Mà không đếm hết được những tảo tần của mẹ
Không đếm hết được những giọt mồ hôi cha rơi trên cánh đồng đất nẻ
Cả những lần mưa ướt sũng mẹ cha...
Con đi giữa tháng bẩy bao la
Là đi giữa những hi sinh của mẹ
Là đi giữa tình thương cha dành cho con âm thầm lặng lẽ
Tháng bẩy nhọc nhằn, thương lắm tháng bẩy ơi!
Nguyễn Công Tậu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét