Hiểu cho nỗi lòng người đàn bà lầm lũi sau bậu cửa
Gian bếp hồng đỏ lửa
Em nhóm nhen hạnh phúc giữa đời thường
Đến bao giờ anh mới hiểu hết hai tiếng người thương
Bạn đời cũng như là tri kỷ
Cuộc sống đời thường bon chen không mộng mị
Chẳng đẹp như thơ.. vốn dĩ chẳng yên bình

Đến bao giờ anh mới san sẻ cùng em những chuyện thường tình
Con cái.. cửa nhà rồi ra chợ búa
Gánh giùm em những nỗi niềm chất chứa
Để em bên anh.. tròn hẹn hứa.. yêu người
Đến bao giờ anh mới giúp em tìm lại nụ cười
Mà vô tình.. em đem cất.. khi tuổi đôi mươi vừa đến
Khuôn mặt tròn đáng mến
Mắt biếc cười lúng liếng thuở chớm yêu
Em vẫn lầm lũi một mình ngược chiều gió cuốn.. liêu xiêu
Đếm từng bước về miền yêu nồng ấm
Đến bao giờ.. đến bao giờ.. để ngọt ngào đủ thấm
Trái tim gầy hao khuyết của em.. anh !!!
PTT.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét