NGƯỜI ĐÀN BÀ THÁNG 12 - BLOG - THƠ TÌNH

YÊU & YÊU MÃI THÔI THƠ TÌNH TUỔI 18

Thứ Hai, 3 tháng 12, 2018

NGƯỜI ĐÀN BÀ THÁNG 12

Dành tất thảy ngọt ngào cho em
Người đàn tháng mười hai ngủ quên trên miền thương nhớ
Em cũng từng là cô gái nhỏ mong manh òa vỡ
Bởi cái lạnh se lòng buốt giá của mùa đông.

Ngày theo anh, em gọi một tiếng "Chồng"
Em cởi bỏ sự mong manh tảo tần gom nhặt thương yêu vụn vặt
Nỗi buồn niềm vui em giấu trong màu mắt
Lặng lẽ một mình cất giữ cả những niềm đau.

Em trở về đứng lại phía đằng sau
Để chỉ là người đàn bà lặng thầm bên anh trong vở kịch đời duyên nợ
Như Thạch Thảo mong manh trắng ngần bung nở
Bởi Vẻ đẹp tinh khôi mà vẫn khiêm nhường.



Em là người đàn bà sinh ra chỉ để yêu thương
Sống cho người này, hi sinh vì người khác
Mùa đông lạnh lùng... em thì ấm áp
Giống như ngọn lửa hồng sưởi ấm cả mùa đông.

Có những ngày đứng giữa lo toan cơm áo chất chồng
Em xác xao tựa như chiếc lá
Đường dài anh đi có những ngày mệt lả
Em vẫn mở lòng mình, cất cả nỗi buồn anh.

Người đàn bà tháng mười hai cứ ngỡ mong manh
Cứ ngỡ nhỏ bé thế thôi nhưng trái tim bao la biết mấy
Giống như biển xanh cả khi sóng xô lòng vùng vẫy
Hay lúc yên bình vẫn cứ bao dung.

(Nghinh Nguyễn)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét