Nước mắt em rơi, giọt nắng vẫn hồng
Thời gian đâu bởi em dừng mà đợi
Chẳng tự mình, ai gỡ giúp bòng bong ?
Cô gái ạ, cõi người này bận lắm
Ai cũng có chuyện buồn, nỗi lo riêng
Ai cũng phải bước con đường đã chọn
Nặng lòng làm chi dăm chữ nhớ - quên !

Chuyện đã cũ thì xếp vào quá khứ
Chỉ tìm lại khi thực sự muốn tìm
Chỉ yếu đuối khi muốn mình yếu đuối
“Ngày mai” còn đợi sẵn, đúng không em ?
Mọi khái niệm trên đời đều nhỏ bé
Khi ngọn heo may lặng lẽ trở mùa
Em đã đứng dậy được như đứa trẻ
Mỉm cười và lau nước mắt đi chưa ?
Khi mình sống bằng những điều giản dị
Tự trái tim sẽ cảm thấy yên bình
Bởi hạnh phúc ở gần em đến thế
Mà em còn đưa tay với cao xanh ...
Khắc Ghi
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét